Lê Khánh được giao quay ở Huế với bộ váy khá dày. NSND mặc dù toàn cơ thể nóng chảy mồ hôi nhưng vẫn trêu mọi người mình lạnh.
PV: Tiếp tục với lần thứ hai trở lại với Huế thương “Gái già lắm chiêu V”, chị có trải nghiệm gì?
Tôi tiếp tục làm việc với thái độ hăng say và thoải mái hơn. Lý do chính là tôi đã rất thân quen với êkíp. Tất cả mọi người trong trường quay gọi tôi bằng biệt hiệu riêng là “bà già tăng động”. Vì ngoài đời tôi không nghiêm túc và đứng đắn như khi tôi diễn trong phim. Tôi là người dạy sớm nhất đó là 3h sáng, để có thể trang điểm sớm và rời trường quay vào lúc 18 – 19h. Thậm chí có những ngày lao lực hết 24 tiếng. Chính là khi cơn bão số 5 đã đổ vào thành phố Huế, chính vì lý do đó mọi người quay gấp nhanh để chạy bão. Tiến độ của phim vẫn được diễn ra bình thường. Nhưng ai cũng thấy đáng buồn tiếc nuối vì toàn bộ không gian sáng tạo đều bị bão xô đổ.
Chia sẻ của Lê Khánh khi đóng phim
Hai năm liên tiếp quay phim ở đây, tôi không biết chán vì đồ ăn ngon vô cùng. Có điều, tôi sợ làm việc dưới cái nóng 40 độ C của miền Trung. Tôi ám ảnh cảnh quay mình và Hồng Vân mặc đồ bó và dày, kín từ đầu đến chân, lại còn thêm áo khoác ngoài. Thay vì than nóng, tôi giả vờ run rẩy, nói “Lạnh quá” để trêu mọi người. Tôi hay nói mình đã cống hiến nhiều mồ hôi, sức lực cho phim, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
PV: Điều gì khiến chị nhận lời đóng hai phần liên tiếp của một phim sau 20 năm vắng bóng?
Đó là ngôn ngữ đối thoại và thông điệp của phim. Trong “vũ trụ” Gái già lắm chiêu, thoại của các nhân vật súc tích, có tiết tấu và chiều sâu nhưng không quá xa lạ với đời thường. Tôi ít gặp những kịch bản như thế, vì đa số phim ngày nay thường chú trọng đến yếu tố giải trí.
Lê Khanh giai đoạn này đã cởi mở hơn nhiều. Tôi có thể thoải mái tham gia các chương trình truyền hình, nói những điều trước nay luôn giấu kín. Tuy nhiên, trong điện ảnh, tôi rất nguyên tắc. Nếu kịch bản không đủ sức thuyết phục, tôi sẽ từ chối không đắn đo. Nhưng nếu đã thích và tin tưởng đội ngũ đạo diễn, biên kịch, tôi cho họ toàn quyền quyết định lời thoại của mình.
Khó khăn khi xây dựng tạo hình nhân vật
PV: Chị làm thế nào để phù hợp với tạo hình trong phim?
Tôi hóa thân Lý Lệ Hà, một nhân vật không liên quan gì đến Thái Tuyết Mai (Gái già lắm chiêu 3). Quá trình chọn lựa tạo hình rất vất vả, tôi hoang mang vì nhìn mình trong gương kiểu gì cũng giống nhân vật mẹ chồng của phần trước. Sau khi cắt phăng mái tóc dài nuôi hơn 20 năm qua, tôi thở phào vì bắt đầu cảm nhận được nhân vật. Tôi chính thức đoạn tuyệt với Thái Tuyết Mai và hình ảnh bao năm qua của Lê Khanh để sống một cuộc đời mới. Chỉ khi là một diễn viên, bạn mới hiểu điều đó thiêng liêng thế nào.
Tôi luôn tò mò, thích hóa thân những nhân vật khác biệt với mình từ tính cách đến hình hài. Đó là khát vọng sáng tạo nghệ thuật. Thử thách càng cam go, khốc liệt càng hấp dẫn. Chính tôi cũng không ngờ một người ngoài đời nói còn không ra hơi như mình lại có thể hóa thân nhân vật quyền lực, thét ra lửa. Lệ Hà giúp bộc lộ những điều tiềm ẩn bên trong mà tôi chưa khám phá hết.
Đến giờ, mỗi khi đi cinetour với đoàn, nếu tôi giữ nguyên phong cách Lý Lệ Hà, khán giả sẽ thắc mắc: “Có phải chị là Lê Khanh không?”, “Tôi nhớ Lê Khanh để tóc dài, không trang điểm đậm thế này”. Tôi vui lắm, vì mình đã “lột xác” thành công một nửa rồi.
Vai diễn ấn tượng
PV: Chị ấn tượng điều gì nhất khi vào vai này?
Lý Lệ Hà là một nhân vật rất táo bạo, mạnh mẽ. Bà dám sống với một tình yêu trong bóng tối suốt nhiều năm. Bà chưa bao giờ nhận thất bại, luôn nỗ lực cho sự nghiệp và tham vọng cá nhân. Đó là một điều rất khó với phụ nữ. Bên trong bà tồn tại nguồn năng lượng nam tính, có thể là bẩm sinh, cũng có thể do cuộc sống xô đẩy.
Bình đẳng giới là vấn đề chưa bao giờ cũ. Nhân vật của tôi có một câu thoại thể hiện rõ sự đối lập trong quan điểm sống của hai giới: “Với đàn ông, tình yêu là thứ dễ từ bỏ nhất, nhưng quyền lực thì không”. Người phụ nữ hiện đại muốn chứng minh mình có giá trị nhưng đồng thời cũng cần tình yêu. Lý Lệ Hà muốn dùng quyền lực của mình để chi phối, kiểm soát đàn ông nhưng bà đã thất bại.
Tôi và anh Hoàng Dũng là anh em thân thiết từ nhỏ, anh xem mẹ tôi (nghệ sĩ Lê Mai) như mẹ ruột. Chúng tôi lớn lên từ một nhà hát nhưng lại làm việc mỗi người một nơi. Chính vì thế, sau 45 năm, ước mơ được đóng cặp trong một dự án nghệ thuật mới thành hiện thực. Đó cũng là kỷ niệm khó quên
Trích:vnexpress.vn